Thứ Hai, 26 tháng 8, 2024

TIẾNG VỌNG 21

 

CHƯƠNG 21


Phải kiềm chế hết sức để không vác nàng lên vai và chạy về phía phòng ngủ. Điều cuối cùng anh muốn làm là dọa nàng sợ hãi.

 

Cầu xin ư? Nàng thực lòng nghĩ mình sẽ phải cầu xin anh làm tình với nàng sao?

 

Chết tiệt, anh còn chưa kịp quỳ xuống cầu xin nàng hãy để anh chạm vào nàng. Hãy để anh thể hiện sự dịu dàng mà nàng đã từ chối từ lâu.

 

Anh thậm chí không biết bắt đầu từ đâu, anh quá choáng ngợp trước người phụ nữ xinh đẹp, dũng cảm đứng trước mặt anh và trông như thể nàng sợ anh sẽ nói không với nàng.

 

Anh hôn nàng lần nữa, chỉ vì anh không thể cưỡng lại. Nàng ngọt ngào, ấm áp và rất mềm mại. Anh yêu cách môi nàng mềm mại áp vào môi anh, như thể nàng đang đắm chìm trong từng khoảnh khắc.

 

Anh đưa tay xuống cơ thể nàng cho đến khi những ngón tay anh đan vào tay nàng. Sau đó anh lùi lại một bước, kéo nàng theo mình. Anh thả một tay xuống nhưng vẫn giữ chặt tay kia khi quay người đi về phía phòng ngủ.

 

Nàng lưỡng lự một lúc và anh gần như chửi thề. Chết tiệt, anh đã mất nàng. Nàng đã thay đổi quyết định, và đó chẳng qua là một tuyên bố bốc đồng được đưa ra trong lúc nóng nảy.

 

"Còn những người khác thì sao?"

 

Khuây khoả tức thì. Nàng không lùi bước.

 

“Họ biết rõ hơn là đừng làm phiền anh. Họ sẽ làm việc riêng của mình cho đến khi anh nói với họ một cách khác.”

 

Anh chạm vào mặt nàng, nhẹ nhàng vuốt ve gò má nàng. “Hãy tin anh, Grace.”

 

Đôi mắt nàng ấm lên và màu xanh trở nên thẫm hơn.

 

"Em tin anh."

 

Anh siết chặt tay nàng rồi đi tiếp đoạn đường còn lại vào phòng ngủ.

 

Cảm giác lúng túng khi họ ở đàng sau cánh cửa đóng kín thật lạ lẫm. Hầu hết các cuộc yêu đương của anh, nếu có thể gọi chúng như vậy, đều rất nhanh chóng. Đi chơi đêm, kết thúc trong phòng khách sạn. Anh thường bỏ dở nhiệm vụ vào ngày hôm sau.

 

Anh thích xả hơi như những chàng trai khác nhưng anh không bao giờ để tình dục hay phụ nữ can thiệp vào công việc của mình. Anh phải làm cái quái gì khi người phụ nữ chính là công việc đây?

 

Và nàng không phải là một người phụ nữ bình thường. Nàng không phải là người mà anh muốn làm tình để đạt cực khoái nhanh chóng rồi lăn ra khỏi giường và xỏ chân vào đôi bốt chiến đấu của mình.

 

Anh muốn dành thời gian, dành cho nàng sự quan tâm mà nàng xứng đáng được nhận. Anh muốn chạm vào và nếm từng tấc cơ thể xinh đẹp của nàng. Nhưng hơn thế nữa, anh muốn len lỏi vào tâm trí nàng và lấp đầy nó bằng những điều đẹp đẽ để thay thế tất cả những điều xấu xa mà nàng đã từng phải đối mặt.

 

Nàng kéo tay mình ra khỏi tay anh và nhìn đi nơi khác, môi dưới mím lại giữa hai hàm răng. Nàng trông do dự và ngượng ngùng một cách đáng yêu, và điều đó khiến anh muốn kéo nàng vào lòng và hứa với nàng cả thế giới.

 

"Grace."

 

Nàng ngước lên, cằm hơi run run một chút.

 

“Anh định cởi quần áo cho em, nhưng em phải cho anh biết liệu điều đó có ổn không. Nếu em muốn anh cởi quần áo trước để em không cảm thấy bất tiện, anh có thể làm điều đó. Em cho anh biết em cần gì và anh sẽ đảm bảo nó được thực hiện.”

 

Lông mày nàng nhíu lại và trông nàng thực sự bối rối. Lúc đó anh nhận ra rằng điều anh có thể làm cho nàng nhiều nhất chỉ đơn giản là kiểm soát để nàng luôn cảm thấy an toàn.

 

Không đợi câu trả lời, anh bước vào và luồn tay vào dưới gấu áo nàng. Lòng bàn tay anh lướt qua chiếc bụng săn chắc của nàng và hướng lên trên, kéo theo chiếc áo sơ mi.

 

“Hãy nhấc cánh tay của em lên.”

 

Nàng chậm rãi giơ tay lên và anh kéo áo sơ mi qua đầu nàng. Ánh mắt anh dán chặt vào bộ ngực mềm mại của nàng. Thật đầy đặn và ngon lành. Hoàn toàn nữ tính. Nàng gầy đi vì giảm cân, điều này khiến bộ ngực của nàng dường như càng đầy đặn hơn trên thân hình nhỏ nhắn. Chúng có kích thước hoàn hảo, vừa đủ để lấp đầy bàn tay anh.

 

Và núm vú của nàng có màu hồng thơm ngon. Đầu vú mềm mại rồi cứng lại và cương lên, nhăn nheo và chỉ cầu xin miệng anh.

 

Nàng bắt đầu ngượng ngùng che đậy bản thân nhưng anh đã đưa tay ra ngăn nàng lại.

 

"Đừng. Em thật đẹp, Grace. Thật sự rất đẹp. Em không có gì cần che giấu. Chắc chắn không phải khỏi anh.”

 

Nụ cười của nàng thoáng qua nhưng đôi mắt lại sáng lên. Nàng nhìn anh chằm chằm như thể anh là người đàn ông duy nhất trên thế giới. Cứ như thể anh là một ai đó đặc biệt vậy.

 

Anh mò mẫm chiếc quần của nàng và kéo xuống cho đến khi chúng bó lại ở mắt cá chân nàng.

 

“Ngồi xuống mép giường,” anh chỉ dẫn.

 

Anh nắm lấy tay nàng để nàng không bị vấp khi lùi lại vài bước. Khi nàng đã ngồi trên mép giường, anh liền lấy chiếc quần ra.

 

Nàng chỉ mặc một chiếc quần lót cotton màu trắng đơn giản nhưng nàng đung đưa chúng như thể chúng là bộ đồ lót quyến rũ nhất của Victoria's Secret.

 

“Nằm ngửa,” anh nói bằng giọng khàn khàn.

 

Nàng từ từ ngả người ra cho đến khi nằm ngửa, tóc xõa ra quanh người. Chân nàng vẫn đung đưa trên giường, ngón chân nàng chỉ sượt qua sàn nhà.

 

Anh trượt tay lên chân nàng, bắt đầu từ đầu gối rồi lên đến hông. Sau đó, khi ngón tay cái của anh trượt xuống dưới dải quần lót, anh cúi xuống và hôn vào chỗ lõm nông ở rốn nàng.

 

Nàng rùng mình và những cơn ớn lạnh phủ một lớp mỏng lên da nàng.

 

Chậm rãi, anh kéo chiếc quần lót qua hông nàng, để lộ những lọn tóc đen ở phía trên đùi. Anh tiếp tục trượt chúng xuống cho đến khi chúng tự do và thả chúng xuống sàn.

 

Anh lại tìm gặp ánh mắt của nàng, đọc được sự tổn thương rõ rệt đang chiếu vào anh.

 

“Anh sẽ yêu em, Grace. Anh sẽ nếm và chạm vào em và anh sẽ làm cho em cảm thấy thật tuyệt vời. Nhưng em phải nói cho anh biết nếu anh làm điều gì khiến em khó chịu. Hứa với anh điều đó."

 

“Em hứa,” nàng thì thầm.

 

Anh hôn một đầu gối rồi hôn đầu gối kia. Rồi anh trượt tay vào giữa chúng và đẩy chúng ra xa nhau. Anh tận hưởng làn da mịn màng bên trong đùi nàng. Mượt mà như sa-tanh. Lòng bàn tay anh lướt về phía điểm nối, trải rộng nàng ra cho đến khi da thịt phụ nữ mềm mại của nàng mở ra và lấp lánh trước anh.

 

Một cách cung kính, anh hạ miệng xuống, khao khát được đặt môi mình lên nàng. Muốn hương vị của nàng trên lưỡi anh.

 

Nhẹ nhàng, anh mở nàng ra xa hơn bằng cách sử dụng đầu ngón tay cái của mình. Nàng run rẩy không tự chủ được, hai chân nàng siết chặt. Anh vuốt ve nàng một lúc, hài lòng khám phá những nếp gấp mềm mại.

 

Anh chạm vào nụ hoa của nàng, chỉ một cái chạm đơn giản, rồi sau đó vuốt ve nó một cách chắc chắn hơn. Lần này, hông nàng nâng lên và hai tay nàng co lại thành nắm đấm ở hai bên.

 

Sau khi trêu chọc chúng thành một nụ căng, anh lướt lưỡi qua nó. Nàng kêu lên nhưng anh không ngẩng đầu lên để kiểm tra phản ứng của nàng. Anh có thể nhận ra sự căng thẳng tức thời lan khắp cơ thể nàng, rằng nàng đã tìm thấy khoái cảm.

 

Anh mút dịu dàng, liếm liên tục đầu lưỡi lên bó dây thần kinh ấy, vuốt ve trêu chọc.

 

“Rio!”

 

Nó phát ra nhiều hơn một tiếng thở dài. Đó là loại âm thanh nâng cao cái tôi của một người đàn ông. Nó nói với anh rằng anh đang làm hài lòng người phụ nữ của mình. Rằng không có người đàn ông nào khác mà nàng đang nghĩ đến vào lúc này.

 

Anh di chuyển xuống phía dưới, thưởng thức hương vị của nàng và cách nàng uốn cong vào trong anh. Anh liếm qua khe hở của nàng rồi đưa tay xuống trượt một ngón tay vào bên trong.

 

Anh gần như rên rỉ. Nàng thật chặt và tất cả những gì anh có chỉ là ngón tay của anh bên trong nàng. Nàng sẽ cảm thấy huy hoàng hơn nhiều thế nào khi ôm khít vật đàn ông của anh?

 

Mặc dù cơ thể anh đang gào thét yêu cầu anh cởi chiếc quần chết tiệt của mình xuống và thọc sâu vào bên trong hơi ấm của nàng, anh biết anh không thể thổi bay điều này. Grace xứng đáng có được tốt hơn một chuyến tàu nhanh. Anh muốn cho nàng nhiều hơn nữa. Anh muốn điều này là…Chà, chết tiệt. Anh muốn nó thật đặc biệt.

 

Không có gì giống như sự lo lắng về hiệu suất khi nhận được cảnh báo hai phút. Lúc này cậu bé của anh đang cảnh báo anh rằng nếu anh không sớm vào được khu vực cuối thì mọi chuyện sẽ kết thúc.

 

Anh lấy một hơi thở sâu, hít vào mùi hương của nàng và suýt nữa són ra quần ngay lúc đó. Anh cần phải cởi bỏ bộ quần áo chết tiệt của mình. Anh sắp chưa lâm trận đã kết thúc rồi.

 

Anh hôn nàng lần nữa, rút ngón tay ra, ngước lên nhìn thấy nàng đang nhìn chằm chằm vào anh, vẻ mặt ngơ ngác và đôi mắt rực cháy ham muốn.

 

“Đừng cử động,” anh cố gắng nghiến răng.

 

Anh vội vã cởi bỏ, hoặc anh bắt đầu. Anh xé toạc áo sơ mi của mình khi giọng nói khàn khàn của nàng lọt vào tai anh.

 

“Không, đừng vội. Vui lòng. Em muốn xem."

 

Anh phải nhắm mắt lại và tập hợp bản thân lại. Mọi điều nàng làm và nói đều là vì anh. Anh chưa bao giờ nhớ có người phụ nữ nào lại tò mò và háo hức muốn nhìn ngắm và thưởng thức anh đến vậy. Cơ thể anh. Họ thường hết sức vội vã y như anh. Đó là tình dục. Tình dục nóng bỏng, đẫm mồ hôi, nhanh chóng .

 

Nếu làm theo cách của anh, anh sẽ kéo dài chuyện này suốt cả cái đêm chết tiệt này.

 

Anh chậm lại và kéo chiếc áo sơ mi lên ngực, để lộ từng inch cơ thể trước ánh mắt khao khát của nàng. Và nàng đang nhìn chằm chằm vào anh. Anh đã mất nàng trong giây lát khi cuối cùng anh kéo nó qua đầu, nhưng khi ánh mắt anh quay lại nhìn nàng, nàng đang vuốt ve anh bằng đôi mắt của mình.

 

Sự thích thú của nàng dành cho anh ở đó cho cả thế giới thấy. Tỏa sáng trong mắt nàng. Sự đánh giá trong sáng, không biện minh. Nó khiến anh muốn khom người và uốn cong hoặc thực hiện một số tư thế đàn ông non nớt không kém.

 

“Bây giờ đến quần của anh,” nàng thì thầm.

 

Khi nàng đưa ra yêu cầu, nàng vươn dậy bằng một khuỷu tay rồi đẩy lùi bằng tay kia để có thể nhìn thấy anh đầy đủ. Để chắc chắn rằng nàng đã hoàn toàn hài lòng, anh lùi lại một bước để nàng có thể nhìn thấy toàn bộ con người anh.

 

Khi tay anh đặt lên khoá quần, anh nghe thấy hơi thở của nàng nấc lên gấp gáp. Hòa vào tinh thần thoát y, anh dành thời gian cởi dây kéo và nới lỏng dây kéo xuống. Anh khóa chặt ánh nhìn của nàng, thích thú quan sát từng phản ứng của nàng. Anh tự hỏi liệu nàng có nhận ra mình biểu cảm như thế nào, mọi suy nghĩ dường như đều được phản ánh trong mắt nàng như thế nào không.

 

Khi cửa quần mở ra, anh trượt ngón tay cái quanh cạp quần, dừng lại một lúc rồi bắt đầu tuột xuống. Ngay khi cậu nhỏ của anh phóng ra, đôi mắt nàng mở to. Ánh mắt nàng hướng lên nhìn anh, rồi lại nhìn xuống, rồi lại nhìn lên.

 

Anh không thể kềm được bản thân. Anh nở một nụ cười có lẽ là tự mãn nhất từ trước đến nay.

 

“Có thích như những gì em thấy không?” Anh kéo dài giọng.

 

“Không hiểu sao em lại không coi anh là lính đặc công.”

 

Anh nhướng một bên chân mày. “Đó là tất cả những gì em phải nói à? Đồ trêu chọc nhỏ bé”.

 

Nàng mỉm cười rồi đỏ mặt. “Em chỉ mừng là anh không thể đọc được suy nghĩ của em.”

 

Mắt anh nheo lại và anh tiến lên, cậu nhỏ của anh thậm chí còn vươn cao hơn nữa. Nó căng cứng và sưng phồng đến mức cử động cũng đau đớn. Anh có cảm giác như mình sắp vỡ ra từng mảnh. Trong đời anh chưa bao giờ khó khăn đến thế.

 

Anh đặt tay mình xuống giường ở hai bên người nàng và tựa người vào đó cho đến khi miệng họ gần nhau và anh có thể cảm nhận được hơi thở của nàng trên môi mình.

 

“Hãy cho anh biết em đang nghĩ gì, Grace.”

 

Đôi mắt nàng lại mở to và nàng càng đỏ bừng hơn.

 

"Nói cho anh. Anh muốn nghe từng suy nghĩ xấu xa nhỏ nhặt đã diễn ra trong tâm trí của em.

 

Đồng tử của nàng mở rộng, làm đôi mắt nàng sẫm lại thành màu xanh nửa đêm.

 

“Em đang tự hỏi làm thế nào chúng ta có thể vừa được,” nàng thì thầm như thể đang tiết lộ một bí mật.

 

Anh mỉm cười rồi hôn nàng. Mãnh liệt. Khi anh rời đi, anh vẫn mỉm cười. “Chúng ta sẽ vừa thôi, Grace. Anh sẽ đảm bảo điều đó.”

Không có nhận xét nào: