Thứ Ba, 7 tháng 10, 2014

Crystal Cove 18


CHƯƠNG 18.



Cách Jason nhìn cô chăm chú khiến cô thiếu thoải mái. Cô không tin tưởng sự loé sáng trong đôi mắt anh. “Em đã biết anh rất tuyệt trên giường rồi,” Cô tiếp tục, “Chẳng điều gì còn lại cần chứng minh cho khoản đó nữa.”
“Anh muốn thử một vài thứ với em.” Anh nói. “Đó là một kiểu… um, nghi thức.”
“Nghi thức,” Cô lập lại, nheo mắt trong vẻ nghi ngờ.
“Nó được gọi là Kinbaku.”
Sự xa lạ của ngôn từ, ba âm tiết rõ ràng, chính xác, gõ nhẹ vào màng tai cô và khiến cô run rẩy.
“Đó là thứ gì đó nhục dục ư?”
“Thứ gì đó thuộc thể chất. Nó không phải là nhục dục nếu em không muốn như thế.”
Bối rối, Justine nhay nhay bên trong môi cô. “Từ đó có nghĩa là gì?”
Một nụ vười nhẹ chạm trên môi anh. “Nó được dịch nghĩa là ‘vẻ đẹp của sự buộc chặt’. Em có bất kỳ sợ dây mềm hay dây thừng nhỏ nào không?”
“Có. Em giữ vài sợi trong tủ để…” Justine ngừng lại, mắt cô mở lớn. “Chúng ta đang nói về sự trói buộc đấy à? Không. Không, em không có bất kỳ sợi dây nào hết.”
“Em vừa mới nói là em có đấy thôi.”
“Không phải cho điều đó. Em không thích sự đau đớn.”
“Không có sự đau đớn nào dính líu vào hết. Đó là…” Anh ngừng lại, rõ ràng đang cân nhắc xem bằng cách nào diễn dịch ý nghĩa của từ ngữ bằng tiếng Nhật đó khi không có từ tiếng Anh tương đương. “Đó là nghệ thuật. Dùng sợi dây để tạo dáng cho cơ thể thành một bức tượng sống. Hình thái cơ bản là Shibari, nhưng nó trở thành Kinbaku khi có những cảm xúc tham gia cùng.”
Justine không thể tiếp thu được điều đó. “Nghe có vẻ giống như một cách phức tạp để nói rằng anh muốn trói gô em lại giống như một con gà quay trong cửa hàng thực phẩm ấy. Và em chẳng thấy có gì lý thú hết.”
“Điều đó giống như việc giải thích sự lý thú của môn nhảy dù tự do hoặc trượt tuyết cho người chưa bao giờ làm điều đó. Em phải trải nghiệm mới hiểu được.”
“Anh đã từng làm điều đó trước đây rồi sao?”
Gương mặt anh không thể dò thấu. “Anh có tham gia cùng một phụ nữ tại Nhật, người đã giới thiệu về chúng với anh. Có những buổi biểu diễn nơi Shibari được trình diễn như là một nghệ thuật tạo hình, chưa kể đến những buổi hội thảo…”
“Loại phụ nữ nào thế?” Justine hỏi, ngạc nhiên bởi vị đắng của lòng ghen tuông. “Như kiểu nữ phục vụ đi kèm hay…”
“Không, không hề giống. Cô ấy là thành viên ban quản trị của một công ty phần mềm. Thông minh, thành đạt và rất xinh đẹp.”
Điều đó khó mà xoa dịu được nỗi ghen tuông của cô. “Nếu cô ta tuyệt đến thế, tại sao cô ta lại cho phép anh làm điều đó với cô ta? Cô ta không…” Justine ngừng lại đột ngột và nuốt xuống khó khăn. “…ngượng ư?”
“Chẳng có gì phải ngượng đối với một sự trao đổi quyền lực tự nguyện. Những sợi dây là một sự mở rộng của thành viên thống trị… anh ta sử dụng chúng để giữ một phụ nữ, tập trung vào cô ấy… hướng dẫn cô ấy vào trong những lớp sâu hơn của sự nhượng bộ. Người cộng tác của anh đã nói rằng khi cô ấy bị kềm giữ ở bên ngoài, điều đó cho phép cô ấy không bị trói buộc ở bên trong. Điều đó đã bộc lộ ra những thứ mà cô ấy không bao giờ biết về chính bản thân cô ấy.”
Ánh mắt họ quyện vào nhau, sự yên lặng nạp năng lượng và thôi thúc.
Justine không biết phải nói gì. Cô kinh ngạc bởi đáp ứng của chính mình, những mũi tên nóng bỏng bắn xuyên qua cô. Cô phải thú nhận rằng cô đã bị hấp dẫn. Điều đó dường như không giống kiểu sẽ có kết thúc tốt. Nhưng cô không thể hoàn toàn bỏ qua được.
“Anh có thể làm điều đó cho em,” Jason nói, “Nếu như em sẵn lòng tin tưởng anh.”
Đôi môi cô bỗng dưng khô khốc. “Em có nên không?”
“Anh hy vọng là em sẽ.”
“Đó không phải là Yes.”
“Cũng không phải là No.”
Justine buột ra một tiếng cười không đều. “Chết tiệt anh. Tại sao anh không chỉ nói Yes nhỉ?”
“Bởi vì sự tin tưởng không phải là thứ mà anh có thể nói em nên hay không nên. Đó là lựa chọn của em. Tâm của em mách bảo với em điều gì?”
“Em cũng đâu có tin tưởng vào cái tâm của em đâu nào.”
Jason im lặng, kiên nhẫn đợi.
Cô không hiểu chính bản thân cô, không hiểu tại sao cô thậm chí cân nhắc đến điều đó. Khía cạnh lý trí trong não cô nhận ra rằng anh đang dụ dỗ cô vào trong một kiểu sex khác thường. Nhưng trực giác của cô lại hướng đến một sự thấu hiểu khác. Khi cô nhìn chằm chằm vào đôi mắt màu nửa đêm của anh, một từ hiện lên trong trí… “kẻ bỏ bùa”. Không phải sự định nghĩa hiện đại của từ ngữ, mà là ý nghĩa cổ xưa thuộc kinh thánh : một người thực hiện phép bùa chú, trói buộc những phúc lành hoặc những lời nguyền vào một đối tượng bằng cách sử dụng những nút thắt dây.
Một đêm thôi, và rồi anh sẽ đi.
“Hứa với em là anh sẽ không lừa dối hoặc làm đau em,” Cô nói đột ngột.
“Anh cam đoan như thế.”
Sự xốn xang thức dậy bên trong cô khi anh đặt đôi tay anh trên eo cô. “Điều gì xảy ra nếu em không thích chúng? Điều gì xảy ra nếu em muốn anh ngừng lại?”
“Em chỉ phải nói một từ an toàn thôi. Ngay khi em nói từ đó, anh sẽ ngừng lại.”
“Điều gì xảy ra nếu em quên mất từ an toàn đó?”
Đôi môi anh cong lên. “Tất cả những gì em phải làm là trả lời một câu hỏi bảo mật, và anh sẽ gởi cho em một e-mail để cài đặt lại nó.” (đúng là lậm web nặng lun!)
Justine mỉm cười thiếu chắc chắn và lấy một hơi thở lo lắng. Chẳng có nguyên do bắt buộc nào phải tin anh; nói một cách khách quan nhất, họ hầu như chẳng biết gì về nhau. Và tuy vậy , không biết bằng cách nào đó anh có vẻ hiểu cô nhiều hơn bất kỳ người đàn ông nào khác.
“Okay,” Cô xoay sở nói. “Anh có thể trải qua cả đêm với em. Và vào buổi sáng, anh sẽ rời khỏi đây. Thoả thuận nhé?”
“Thoả thuận.”
Cô đi về hướng phòng ngủ, nhận thức đầy đủ những bước chân anh phía sau cô. Cô bật đèn ngủ cạnh giường và mở cửa tủ.
“Hương quế.” Jason nói, khi một hương thơm nồng thoát ra ngoài bởi sự di chuyển của cánh cửa.
“Đó là một chiếc túi thơm.” Thật ra mùi hương đó là từ chiếc chổi xể mà cô cất sâu bên trong tủ, cành nhánh của nó được bôi đầy dầu quế. Tuy vậy, cô không có ý định phô bày tất cả những đồ dùng mang tính huyền bí của cô – không phải chổi, nến, hoặc những viên pha lê, và đặc biệt không phải quyển sách ước. Đứng nhón trên đầu ngón chân, cô với tay lên nóc kệ cao và kéo cuống một bó dây thừng bằng sợi gai dầu mềm, có đường kính không lớn hơn năm milimeter. Ngập ngừng cô trao bó dây nhỏ cho Jason.
Sau khi lướt ngón tay trên sợi dây để chắc chắn rằng chúng mềm mại, Jason liếc nhìn Justine với vẻ trêu chọc. “Em dùng thứ này cho việc gì thế?”
“Những vòng tròn hô thần chú.”
“Thật hoàn hảo. Em có thêm nữa không?”
Lưỡng lự, cô lấy thêm hai bó dây nữa. Khi Jason cầm mớ dây thừng, Justine nghĩ có thứ gì đó lôi cuốn trong ý tưởng sử dụng sợi dây dùng cho những nghi thức của cô cho nghi thức của anh Cô quan sát anh tháo một trong những cuộn dây gai dầu. “Anh không lên kế hoạch ướp xác em, đúng không?”
Anh lắc đầu. “Anh chỉ biết vài điều cơ bản. Nhưng một bậc thầy Shibari sẽ cần nhiều dây hơn cho những hoa văn và hệ thống treo phức tạp.”
“Hệ thống treo?” Cô hỏi với vẻ cảnh giác nhẹ. “Treo trong không trung? Giống như đồ trang trí Giáng Sinh ấy à?”
Jason toét miệng cười. “Đừng lo lắng. Em sẽ vẫn ở yên trên mặt đất thôi.”
Cô để anh kéo cô đến giường. Thái độ của anh thư giãn, khoan thai. Một nghi thức, anh đã nói thế. Cô hiểu giá trị của những nghi thức, được thiết kế để quy định cho kiến tạo và ý nghĩa. Nhưng sex như là một nghi thức là một khái niệm mới. Làm sao Jason đoán được có thứ gì đó mà cô không bao giờ biết về chính mình?... Rằng nỗi khao khát thầm kín nhất của cô có thể mở rộng đến thứ gì đó như điều này. Điều gì sẽ bị lộ ra? Cô sẽ nói hoặc làm điều gì?
Cô vẫn đứng khi anh ngồi xuống trên mép tấm nệm. Anh kéo cô vào giữa hai đầu gối trải rộng của anh. “Điều gì xảy ra nếu em thích điều này?” Cô lo lắng hỏi. “Điều đó có ý nghĩa gì không?”
Anh hiểu điều gì đang khiến cô lo lắng. “Ai cũng có những bí mật. Những khuynh hướng hoặc những sự lệch lạc mà họ dứt khoát không muốn người khác biết đến. Không có gì sai trong việc có những hình ảnh tưởng tượng hết.”
Những ngón tay anh chuyển đến móc khoá quần jeans của cô và làm việc với chúng một cách khéo léo. Justine đá đôi sandal ra và giữ lấy vai anh, cảm thấy hoang mang và sợ hãi và kích động khi cô nhấc một chân ra khỏi ống quần jeans, rồi chân kia. Jason kéo đường viền của chiếc áo đan lên trên, và cô kéo nó ra khỏi đầu. Nhìn chiếc chìa khoá bằng đồng nhỏ xíu treo lơ lửng trong sợi chuỗi quấn quanh cổ cô, anh hỏi. “Em có phiền nếu anh gỡ nó ra không?”
Justine ngần ngại trước khi nhấc sợi chuỗi dài qua đầu và đặt nó trên chiếc tủ đầu giường.
Jason chạm vào ngực cô qua chiếc áo bra không có lớp lót, vuốt ve đường cong với lớp đệm của những ngón tay anh và sau đó là lưng của những khớp ngón tay. Nghiêng người tới trước, anh nhấn đôi môi hé mở của anh trên vùng cong sâu. Cô cảm thấy anh đang thở dữ dội, mút xuyên qua làn vải cho đến khi nó ướt và đỉnh nụ của cô nhú lên trong nỗi đau ngọt ngào.
“Từ an toàn của em là gì?” Anh thì thầm.
“Gà.”
Anh mỉm cười và mở khoá áo lót, lấy nó ra khỏi vai cô. Anh kéo cô ngồi xuống bên cạnh anh, anh tạo ra một âm thanh xoa dịu khi anh cảm thấy cô đang run rẩy. “Em không phải sợ. Anh sẽ không làm đau em.”
“Em không sợ điều đó. Em sợ rằng em sẽ cảm thấy ngốc nghếch.”
Anh cân nhắc điều đó. “Sex với phẩm giá không bao giờ thật sự là một lựa chọn.”
“Vâng, nhưng…” Cô thở hổn hển khi anh móc một ngón tay vào trong cạnh chiếc quần chíp của cô và đẩy nó xuống.
“Thư giãn nào.”
“Em không tốt với việc thư giãn.”
“Anh biết,” Jason nói một cách ân cần, kéo giật cạnh kia của chiếc quần chíp. “Đó là lý do tại sao anh muốn cột em lại.”
Hơi thở của cô bị bẫy lại khi anh trượt chiếc quần chíp của cô ra khỏi cô. Cô siết chặt đùi thành một vết nối chặt chẽ, đoan trang, nhận thức sâu sắc với mỗi chuyển động của anh. Cô quan sát khi Jason cột một nút đơn với một cái thòng lọng ở đầu. Nhấc đuôi tóc của cô lên, anh đặt chiều dài của sợi dây vòng qua phía sau cổ cô. “Chúng ta sẽ bắt đầu kiểu yên cương ánh chớp,” Anh nói, lách một đầu dây xuyên qua thòng lọng. “Thứ đó sẽ không hạn chế em trong bất kỳ cách nào.”
“Sao lại gọi là yên cương ánh chớp?”
“Nó được tạo theo hoa văn hình zigzag.”
Justine nhìn anh chăm chú khi anh thắt sợi dây tại vùng trung tâm trên cao trước ngực cô. Lúc này anh đã bắt đầu, anh có cái nhìn mê mải của người đang cố giải quyết một bài toán phức tạp, hoặc của người bị cuốn vào trong một sở thích say mê.
Jason nghiêng tới trước, dùng răng cắn sợi thòng lọng để giữ nó trong lúc anh vươn tay vòng ra sau lưng cô bằng cả hai cánh tay và giăng sợi dây ngang qua. Justine khẽ giật nảy người lên, cảm thấy miệng anh quá gần trên da cô, hơi thở nóng như nung của anh. Anh kéo đầu lại, tạo nên một thòng lọng khác, và lập lại tiến trình. Mỗi lần anh quấn sợi dây quanh lưng cô, anh lại dùng răng để giữ thòng lọng phía trước ở đúng chỗ. Với mỗi thòng lọng mới được thêm vào, anh di chuyển xuống thấp dần trên thân thể cô. Sợi dây bắt đầu tạo hình mạng lưới zigzag ngang qua thân trên của cô.
“Phần lớn nút này là loại nút động,” Jason nói. “Bất kỳ lúc nào em muốn dừng lại, anh có thể mang em ra khỏi thứ này ngay.”
Justine không muốn anh ngừng lại. Việc bị cột một cách chậm rãi và tỉ mỉ này có cảm giác dễ chịu một cách bất ngờ. Cô nói giống như kẻ đang trong tình trạng xuất thần. “Em có thể nói chuyện trong lúc anh đang làm điều này không?”
Anh xâu một cái thòng lọng khác. “Nói toàn bộ thời gian nếu em muốn.”
“Thứ này giống một trò thể thao mới : sáng tạo nghệ thuật thắt dây cực đỉnh.”
“Em có thấy thiếu thoải mái không?”
Cô lắc đầu. Thật kỳ lạ với cảm giác vừa kín đáo vừa bị phơi bày cùng một lúc. Bầu vú cô nhô ra giữa hai lằn dây trong cách khiến chúng có vẻ lớn hơn, đầy đặn hơn. Kiểu thắt yên cương đã tạo hình một chiếc nịt ngực nhẹ có vẻ chứa đựng và tập trung tất cả các cảm giác trên cơ thể cô. Justine có thể cảm thấy nhịp tim của cô giữa hai đùi, phía bên trong khuỷu tay, và đỉnh ngực. Khi vòng thòng lọng cuối cùng lách qua rốn cô, Jason cột nó bằng một nút giật mạnh. Đôi tay anh di chuyển qua mạng lưới dây trên thân thể cô, lòng bàn tay anh ấm và êm dịu.
“Thêm nhé?” Jason hỏi, nhìn vào trong mắt cô.
Justine gật đầu.
Giọng anh êm ái. “Đứng lên nào, cưng.”
Cô tuân theo, trái tim cô bắt đầu đập dồn khi anh kéo sợi dây giữa hai đùi cô và hướng lên trên phía sau để móc vào một trong những sợi dây sau lưng. Một sợi khác giữa đùi, lần này nằm ở một bên mép âm hộ. Điều này thân mật hơn, gợi tình hơn. Justine tằng hắng và run rẩy nói, “Thứ đó có thể biến thành đường dẫn của một cái nêm.”
“Anh sẽ giữ nó lỏng lẻo thôi.” Anh chạy một ngón tay bên dưới sợi dây. Cô thở hổn hển khi đỉnh ngón tay anh chải nhẹ trên đường viền của những búp xoăn mềm mại. “Như vầy có được chưa?”
Justine gần như không thể nói nổi. “Vâng.”
Một ngón tay trượt nhẹ nhàng bên dưới của sợi dây bên kia, cái chạm của anh tinh quái và thấu hiểu. “Không quá chặt chứ?”
Cô lắc đầu.
Với ngón tay vẫn còn móc vào bên dưới sợi dây, anh trượt khớp ngón tay vào vùng khe sẫm màu giữa hai đùi cô, và đảo vòng tròn nhẹ nhàng trên đỉnh của nó. Đầu gối cô trở nên yếu ớt, và cô phải túm lấy vai anh để khỏi ngã.
Jason hạ thấp cô nằm ngửa xuống với vẻ quan tâm vô vàn. Tứ chi cô thả lỏng và mở rộng, ngực cô vun cao giữa hai lằn dây. Anh với tay lấy thêm sợi dây gai dầu và cột hai tay cô lại với nhau, gắn chúng vào một sợi dây tại eo cô. Mỗi chuyển động đều được tính toán, mỗi tiến trình lắp ráp được tiến hành trong một sự nhịp nhàng dễ thay đổi và êm dịu. Anh liên tục liếc nhìn vào gương mặt của Justine, cảm nhận mọi sắc thái trển biểu hiện của cô.
Cô bắt đầu thở sâu, bị mê hoặc bởi cảm giác bị thắt chặt trong nhiều cấp độ, thân thể cô dường như sưng phồng lên dưới tác động của mạng lưới dây. Trói chặt. Say đắm. Không có chỗ cho sự ngượng ngùng, không có chỗ cho những lời nói hoặc thậm chí suy nghĩ.
Di chuyển đàng sau cô trên giường, Jason dịu dàng xoay đầu cô sang bên cạnh và tháo tóc cô. Những lọn sóng buông thả chảy như thác qua đôi tay anh. Những ngón tay mạnh mẽ của anh khum bên dưới đầu cô để nhấc nó lên nhẹ nhàng, chà xát da đầu. Justine rên lên hài lòng và thư giãn khi anh nâng niu sức nặng của đầu cô. Một bàn tay anh trượt xuống gáy cô, giữ lấy những bó cơ căng thẳng với sự xoa nắn khoan khoái cho đến khi chúng buông lỏng.
Jason khom người trên cô, bờ môi anh lướt trên môi cô trong một nụ hôn ngược đầu. “Thêm nhé?” Anh thì thầm.
“Vâng. Vâng.” Cô nhấc đầu lên, lưỡi cô chạm vào khoé miệng anh nơi tiếp nối giữa vùng râu đàn ông được cạo nhẵn với vùng da mượt mà của môi anh. Cô cảm thấy hình thể của nụ cười, ngửi thấy mùi hương bạc hà trong hơi thở của anh. Những ngón tay anh vuốt ve cổ họng và gương mặt cô đầy âu yếm. Cô lạc mất chính mình, trôi nổi bồng bềnh, máu cô tuôn chảy ào ạt.
Giữ mắt khép chặt, Justine chờ đợi khi anh di chuyển đến cạnh nệm và túm lấy mắt cá chân của cô. Anh giữ bàn chân cô bằng cả hai tay, sưởi ấm bàn chân cô, ngón chân cô, những ngón tay cái của anh xoa nắn trong những vòng cung nhạy cảm. Cô quằn quại, khoái cảm mở ra giống như một bông hoa nhiều cánh. Bờ môi anh chải nhẹ qua gót chân cô trước khi răng anh kéo giật nó nhè nhẹ. Sự ngắt véo nho nhỏ đó khiến cô quằn quại trong sự kinh ngạc, sức nóng tuôn trào qua cô, khuấy động sự ẩm ướt thầm kín giữa hai đùi cô. Một cái cắn nhẹ vào ngón chân cô, một nụ hôn trêu ghẹo, và Jason bắt đầu bọc lấy mắt cá chân cô. Đôi tay anh dịu dàng và khéo léo, cong chân cô lại cho đến khi gót chân gần chạm vào mông, cuộn sợi dây mềm mại, mỏng manh trong một vòng xoắn hướng đến gối cô.
Justine mở mí mắt nặng nề của cô ra để quan sát hình thể ngược sáng tối sẫm của Jason. Anh biết những gì  anh đang làm. Mỗi cú giật nhẹ của sợi dây siết chặt nỗi khao khát khẩn cấp trong chốn thẳm sâu và sự hoang mang quyện chặt vào với nhau một cách tinh tế cho đến khi cô quằn quại với áp lực từ bên trong. Một bàn tay to lớn, ấm áp đặt trên bụng cô.
Jason hiện ra lờ mờ bên trên cô, cong một cánh tay rắn chắc quanh đầu gối cô. “Xinh đẹp.” Cô nghe anh nói êm ái. “Những hoa văn trên cơ thể em. Sợi dây đỏ và làn da ngà. Giống hình ảnh từ một bức hoạ shunga.” Anh hôn vào bên trong khớp gối. “Nếu anh có một linh hồn, anh sẽ bán nó đi vì một cơ hội được thấy em như thế này.”
Thật kỳ lạ làm sao khi cô có thể cảm thấy trần trụi và an toàn cùng một lúc, tất cả sự phòng thủ của cô đã không còn. Cô không là gì ngoài một bó da thịt trần trụi bị cột trong sợi dây đỏ, thần kinh cô căng tràn với nhu cầu. Jason tiến hành một cách thận trọng, quả quyết, cột và luồn sợi dây để tạo hình cơ thể cô như anh muốn. Đầu gối cô bị kéo hướng lên trên và bị giữ chặt để cô mất đi sự phòng thủ và bị phơi bày. Cô đang rộn ràng ở mọi nơi, dục tính dâng đầy, không khí phả sự mát lạnh trên vết loang của sự ẩm ướt.
Jason lướt một bàn tay trên chân cô, lần theo hoa văn của sợi dây. Không gian điền đầy nhạc điệu trộn lẫn của hơi thở của họ. Ngay cả với đôi mắt khép chặt, Justine vẫn có thể cảm thấy cường độ tập trung của Jason trên cô. Điều đó trao cho cô một cảm giác kỳ quái, bị giữ chặt và vuốt ve và giam hãm, không có lựa chọn nào ngoại trừ chấp nhận.
Jason với tay xuống những sợi dây hai bên cạnh háng cô và điều chỉnh lại chúng, nhẹ nhàng duỗi thẳng mỗi dây vào giữa nếp gấp phía bên ngoài vùng trung tâm nữ tính của cô để mở rộng nó ra. Cô bắt đầu run rẩy và căng thẳng, bên trong cô rộn ràng và khít chặt với sự thiếu vắng.
Một tiếng thì thầm nữa, “Thêm nhé?”
“Vâng.” Cô nói với một tiếng thở thổn thức.
Nhiều giây trôi qua trong lúc cô quằn quại trong sự giam hãm, đôi cổ tay bị trói của cô gập lại, những ngón chân uốn cong. Đôi tay anh chụp lấy mông cô, ép cô nằm yên. Miệng anh hạ thấp, bap phủ cô với sức nóng quay quắt và sự nhấm nháp uốn khúc. Cô hổn hển, vùng vẫy chống lại sợi dây. Ngón tay cái của anh chầm chậm hoạt động bên trong cô, xoa những vòng tròn sâu trong lúc cơ của cô siết chặt vô dụng trước sự xâm nhập mới. Xương sống cô hoá lỏng và cô tan vào sức nóng, cơn cực đỉnh mạnh đến nỗi cô không thể kéo được hơi thở để thét lên.
Ngón tay cái của anh rút lui, miệng anh chơi đùa trên cô, đưa cô vào trong sự êm dịu. Những phút không lời trôi qua, trong lúc anh nâng niu cơ thể bị trói buộc của cô như thể cô là một chiếc bình mà anh đang uống say sưa từ đó. Ánh đèn chiếu qua mái đầu sẫm tối giữa hai đùi cô, những lớp tóc của anh như được dát vàng. Cô thút thít trong ngạc nhiên khi nhu cầu lại được đắp cao lên lần nữa, vùng da thịt sưng phồng của cô đang siết chặt và co giật.
Cô cảm thấy sự mơn trớn từ hơi thở của anh khi anh nói khàn khàn. “Sử dụng từ an toàn đi, Justine, hoặc là anh sẽ chiếm lấy em trong lúc em bị cột. Em có hiểu không, cưng của anh? Hãy nói anh dừng lại trước khi quá trễ.”
“Đừng dừng lại.” Cô xoay sở nói, từ ngữ ngọt ngào và thô nhám trong cổ họng cô.
Anh nhấn một nụ hôn mãnh liệt trên lối vào của cơ thể cô và đứng lên để cởi quần áo. Thân thể anh bóng mượt và đầy sức mạnh, bóng tối cắt ngang qua vùng da ánh vàng của anh giống như những đường vằn của da hổ. Đứng bên cạnh giường, anh túm lấy hoa văn yên cương của sợi dây và kéo Justine lại với anh. Anh khoẻ đáng kinh ngạc, nhấc cô lên mà không cần nỗ lực. Cô vô dụng trong việc di chuyển hoặc thạm dự, thân thể cô gần như bị giam hãm đến nỗi anh có thể thao túng cô như một món đồ chơi.
Với tay xuống, Jason định vị bản thân và đi vào trong cô bằng một nhát đâm ẩm ướt , xiên thẳng. Miệng anh tìm đến miệng cô, nuốt đi những tiếng rên rỉ thoả mãn của cô. Anh tiếp tục hôn cô khi anh túm chặt sợi dây, sử dụng chúng để nhấc lên và đu đưa cô tỳ sát vào anh. Điều đó giống như đang cưỡi trên những con sóng, nhấp nhô đều đặn trong lúc những sợi dây giữ cô mở rộng, phơi bày vùng da thịt nhạy cảm với mỗi cú thọc sâu dâm dục. Miệng anh bao phủ miệng cô, lưỡi anh làm đầy chúng, trong lúc đôi tay anh giữ chặt sợi dây khiến cô cưỡi lên mỗi cú thúc mạnh mẽ. Cô bị trói chặt một cách vô dụng, không trọng lượng, mù loà với đam mê, bị cuốn vào trong sức nóng của cực khoái kéo dài đến nỗi không xác định được là bắt đầu hay kết thúc.
Cô chưa bao giờ đầu hàng trọn vẹn đến thế, cũng không bao giờ hình dung điều đó là có thể, thế nhưng đó là những gì cô đã luôn ao ước, được thăng hoa trong cảm xúc thuần khiết. Được nghe thấy tên cô bằng giọng của Jason, thân thể anh rùng mình tỳ sát vào cô, cảm xúc rộn ràng của anh vùi sâu trong cô. Được cảm thấy cánh tay anh ôm vòng quanh cô, gương mặt anh rúc sát vào trong cổ cô.
Cuối cùng khi những cơn run đã tan, Jason buông lỏng lưng cô và làm việc với những nút thắt, cởi chúng một cách chậm rãi, êm dịu, ngừng lại chỉ để mơn trớn những đường cong kín đáo, những chỗ trũng ẩm ướt. Mỗi chiều dài của sợi dây đỏ được cuộn lại khéo léo và đặt sang một bên. Choáng váng và mơ màng, Justine nằm duỗi dài thụ động trong lúc anh xoa nắn và hôn lên những dấu dây mờ mờ trên thân thể cô. Mọi sợi thần kinh đều hét lên thoả mãn với bàn tay của Jason trên cô, năng lượng mật thiết chảy quanh hai người bọn họ.
“Bức hoạ Shunga là gì?” Cuối cùng cô hỏi, Giọng cô lè nhè như thể cô vừa rời khỏi một giấc ngủ sâu.
“Nghệ thuật gợi tình cổ xưa.” Jason quấn một chiếc mền quanh cô và giữ cô dựa vào ngực anh. “Những hình ảnh vẽ bằng tay về những cặp đôi trong những tư thế tình dục.” Bàn tay anh chơi đùa dịu dàng trên mái tóc cô. “Được tạo ra với sự kích thích nhất có thể, người đàn ông thường được vẽ với cơ quan sinh dục hơi quá phóng đại.”
“Trong trường hợp của anh, điều đó sẽ là xác đáng.”
Cô cảm thấy Jason mỉm cười trên đầu cô. Nhưng một giây sau đó, anh đẩy đầu cô ra sau để nhìn xuống cô với vẻ quan tâm. “Anh có làm đau em không?”
“Không.” Cô lần theo đường viền môi trên của anh bằng đầu ngón tay. “Em chỉ có ý muốn nói là anh rất… đáng hài lòng.” Ngáp dài, cô nghiêng đầu dựa vào ngực anh. “Và anh nói đúng.”
“Về điều gì, bé con?” Anh thì thầm.
“Bị cột. Không hiểu sao em cảm thấy có chút khác biệt. Em cảm thấy…” Cô dò dẫm tìm từ ngữ. “Có một lúc khi em mở lòng ra và cảm nhận mọi thứ và có được mọi thứ, và cho dù anh mới là người phụ trách, em cảm thấy giống như…” Cô ngập ngừng, không sẵn lòng nói điều đó ra.
“Em thuộc về anh,” Jason nói lặng lẽ. “Em biết là anh thuộc về em.”
Justine không thể đáp, cho dù đó là sự thật. Đặc biệt bởi vì đó là sự thật. Vùi sâu hơn trong vòng tay anh, cô nhận thức sự nhức nhối nhẹ ở nhiều chỗ, những nhắc nhở tế nhị về những những sợi dây và da thịt và khoái cảm.
Sau một lúc, cô mơ hồ nhận ra rằng Jason đã rời khỏi giường và quay lại với một chiếc khăn ẩm, sức nóng ẩm ướt di chuyển qua mặt cô, tay chân cô và giữa hai đùi. Cơn buồn ngủ đã áp đảo. Anh kéo những tấm phủ đắp cho cả hai người họ và cô cảm thấy chính mình chìm sâu vào trong những lớp bóng tối đang tụ tập.
“Anh sẽ trở lại với em, Justine,” Cô nghe anh nói. “Em biết điều đó mà, đúng không?”
“Anh đã hứa là anh sẽ không rồi mà.”
“Em sẽ muốn anh làm thế.” Khi cô không trả lời, anh ôm cô gần hơn nữa. “Đừng sợ mà,” Anh thì thầm.
Justine có mọi lý do để sợ cho cả hai người bọn họ. Sự an toàn cô cảm thấy trong vòng tay anh chỉ là một ảo ảnh. Nhưng cô sẽ đón nhận nó vào lúc này.

***

Tiéng kêu inh tai của chiếc đồng hồ báo thức đánh thức Justine vào trong trạng thái cảnh giác tim đập dồn dập. Với tiếng la bị bóp nghẹt, cô trườn ngang qua nệm và đập vào nút tắt. Đổ sập trên lưng, cô rên rỉ trước viễn cảnh bắt đầu ngày mới.
Sau một cái duỗi run rẩy, dài, cô ngáp và liếc nhìn quanh phòng. Ánh nắng sáng mảnh mai thấm xuyên qua khe cửa chớp, ném vào trong phòng những màu sắc thầm lặng giống như tấm bưu thiếp lỗi thời. Ánh mắt cô bị thu hút bởi một ánh chớp đỏ phi lý… ba bó dây gai dầu trên chiếc bàn đầu giường.
Màu sắc xấu hổ trải rộng trên cô khi cô những hình ảnh loé lên trong trí óc cô. Cô ước chi cô có thể tuyên bố rằng đêm hôm trước xảy ra là kết quả của một ly rượu vang quá lớn. Bởi vì không ai thực hiện kiểu sex đó trong khi tỉnh táo hết. Sex điên rồ. Sex bị xiềng xích. Sex tôi-không-bao-giờ-gặp-lại-anh-nữa.
Justine nhích xuống thấp hơn trên giường và kéo tấm khăn trải giương lên tận mũi. Phải chi những bó dây gai dầu không có ở đó, hẳn cô đã có thể thuyết phục bản thân đó chỉ là một giấc mơ thôi. Thật không may là cô có thể nhớ được từng chi tiết. Cách Jason túm lấy những sợi dây để kéo thân thể cô lên với anh, cách anh đã lần theo và hôn lên những dấu vết trên da cô sau đó. Hình ảnh anh quá thận trọng và chăm chú, một vẻ ửng đỏ đam mê trên gương mặt anh. Lời thì thầm ma quái của anh… “Em thuộc về anh”
Cô có cảm nhận được điều đó. Cô đã khiến anh cứng lên, được bao bọc trọn vẹn trong cô, chiếm lấy miệng cô với những nụ hôn ngọt ngào mãnh liệt và thở ra tên cô giữa những nhịp nghỉ, mội bắp cơ trên thân thể anh căng ra để được gần gũi hơn, dấn sâu hơn. Và lúc cuối cùng, một âm thanh bẫy trong cổ họng anh như thể điều gì đó đã tổn thương anh. Không thể giữ anh trong tay cô, nên cô đã ôm chặt anh ở bên dưới, một sự mơn trớn siết chặt vỗ về trong lúc anh tuồn tràn bên trong cô.
Sự hồi tưởng khiến Justine buột ra một hơi thở không ổn định. Ngực cô bị nung nóng với sự nồng nhiệt đam mê còn sót lại.
Tuy nhiên, hơi ấm tan dần khi cô nhức nhở bản thân rằng Jason đã đi rồi. Số trời đã định, anh sẽ an toàn vì đã rời xa khỏi cô. Đừng nghĩ về anh ấy nữa. Đừng nhớ anh ấy hay nụ cười loá mắt của anh ấy, hoặc những nụ hôn nấn ná đó, cũng như làn da anh luôn có vẻ nóng hơn bình thường như thế nào, giống như một cơn sốt nhẹ bất diệt.
Bằng cách nào người ta có thể ngừng yêu một ai đó? Bạn có thể kết thúc một mối quan hệ, nhưng không thể kết thúc những cảm giác thiêu đốt đó. Chỉ thời gian mới có thể làm được điều đó… có lẽ thế…
Ngồi dậy, Justine kéo những lọn tóc rối bời và vươn tay đến chiếc bàn đầu giường tìm chiếc vòng cổ, sợi chuỗi dài với chiếc chìa khoá đồng.
Nó không có ở đó.
Nó bị rơi sao? Cau mày, cô trượt khỏi giường và tìm kiếm sợi chuỗi trên sàn nhà. Cô nhìn phía sau tủ đầu giường. Vẫn không có gì.
Cô cảm thấy phát bệnh, bị bao phủ trong dòng chảy Adrenaline, cảm giác giống như khi cô sắp ngã những giữ lại được, thần kinh náo động trước dự đoán về cơn đau. Miệng và cổ họng cô khô khốc. Cô chết lặng đến mức còn không cảm thấy cả nhịp tim của cô. Trước khi để bản thân nhìn vào bên dưới giường, cô đã biết những gì cô sẽ tìm thấy.
Triodecad đã biến mất.


Không có nhận xét nào: